Âm cuối réo rắt của thiếu niên bị gió đêm cuốn đi, giống như thì thầm, nhu hòa quyến luyến. Mà đôi mắt điệt lệ giống như đúc thân mẫu cũng ở trong khoảng khắc này hoàn toàn trấn an Lục Hầu đang khẩn trương.
Xuyên thấu qua đôi mắt, Lục Hầu tựa hồ bị mang về 16 năm trước, khi tiền Hầu phu nhân còn sống.
Lúc đó Lục Hầu vừa mới nhập sĩ (làm quan),bị bao phủ trong vinh quang của tổ tiên, xuất nập quan phủ triều đình, ứng đối không tốt. Cùng thường thân trong nguy cơ, không lời chống đở.
Khi đó, đứng ra vì ông giải vây chính là vợ cả. Mà bây giờ, lại đổi thành con ông.
Lục Hầu vô thức lui về phía sau, làm cho Lê HI tiến lên, hoàn toàn giao ra quyền phát biểu cho Lê Hi. Người đứng đầu thái y viện cũng bởi vì hành động của Lục Hầu mà sinh ra hứng thú, giương mắt quan sát.
"Chuyện nhỏ trong phủ, thật có lỗi vì đã quấy rối đại nhân, mong đại nhân lượng thứ, sau này thương thế của nghĩa huynh mong đại nhân chiếu cố nhiều hơn." Lê Hi trước là khom người thi lễ, nhận tội với người đứng đầu thái y viện, thái độ khiêm tốn, sau đó cau mày quở mắng người hầu nói:"Phòng sập có gì mà đại kinh tiểu quái, nên đào thì đào, nên cứu thì mau cứu, loại chuyện như vậy còn cần xin chỉ thỉ của phụ thân? Lúc cơm tối đã dặn dò các ngươi như thế nào, hôm nay là ngày từ đường Hầu phủ động thổ (khởi công) trùng kiến (xây lại),kêu các ngươi tỉnh táo, lại có thể rước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-tinh-dich-muon-cong-luoc-ta-2/1323297/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.