Lệ Sâm băn khoăn không hề sai, Doãn Húc Trạch lúc trước cùng anhhuyên náo rất không vui. Nhìn thấy tình cảnh Lệ Sâm săn giết Zombie rung động như vậy cho nên muốn lôi kéo anh. Lại bởi vì trong lòng có ý sợ hãi nên cũng muốn "Giết anh".
Doãn Húc Trạch thấy mọi người tranh chấp một phen, lúc này mới đứng ra điều giải: "Mọi người là một đoàn đội, không phục tùng chỉ huy thì nếu các ngươi bị Zombie giết chết, cơ sở chính sẽ không phụ trách đâu."
Trung tâm thành phố Bắc Hải có bao nhiêu khủng bố, đám người này sớm đã nghe thấy. Bao nhiêu người đi vào cũng không trở lại nữa. Ngay cả Lệ Sâm, thời điểm dị năng mạnh nhất thì anh cũng không có nắm chắc toàn thân lui ra được.
Tham dự hành động lần này tổng cộng có năm mươi người, các loại trang bị đều rất hoàn mỹ. Lệ Sâm nhìn từng chiếc xe cải trang trước mặt, mặt không chút thay đổi.
Doãn Húc Trạch vẫn luôn là bộ dáng cười mị mị, đôi mắt hẹp dài thỉnh thoảng liếc về phải Lệ Sâm. anh ta mời mọc Lệ Sâm cùng mình ngồimột chiếc xe, lại nhét Trần Bàn Tử vào chiếc xe đằng sau. Lệ Sâm hơi cong môi một cái. đã không thể chờ đợi được tìm người đến uy hiếpanh rồi sao.
Đợi đến khi lên xe, Doãn Húc Trạch cùng nhóm thân tín của mình ổn định chỗ ngồi xong còn chủ động giới thiệu bản thân với Lệ Sâm.
trên chiếc xe này không riêng gì có người của cơ sở chính mà còn có hai người của căn cứ thứ hai. Bọn họ rõ ràng không nhìn trúng Lệ Sâm, thời điểm giới thiệu tên cũng chỉ nhàn nhạt nói: "Tôi gọi là Bàng Chí Bình."
một người khác: "Chương Bằng Thanh."
Hai người đàn ông này lớn lên đều là gương mặt đại chúng, vứt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254726/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.