Mưa dần dần nhỏ lại, thính lực Nam Ca rất tốt. Coi như là cách xa như thế nhưng cô vẫn nghe được lời của mấy người này.
Đương nhiên, trong lòng cô không hề có tâm tình áy náy gì. Vốn cô cũng là Zombie, lúc trước đám nhân loại này đối với côđều chỉ là khẩu phần lương thực thôi.
nói đến chuyện vì khẩu phần lương thực mà hao tâm tổn trí phí sức như thế, còn bị Zombie hiểu lầm. trên thế giới này chỉ sợ cũng chỉ có cô thôi. Mặc dù hận không thể cứ như vậy rời đi, thèm mà quản đám quần chúng kia đi tìm chết nhưng động tác xuống đao của Nam Ca vẫn không ngừng lại.
Chiến đấu với cường độ cao như thế, ngay cả bọn họ được bổ sung tinh hạch cũng có thời điểm cạn kiệt sức lực. Nam Ca cũng không ngoại lệ. cô hướng ra sau lùi vài bước, thanh đao trong tay vẫn còn vung qua. Mỗi một tế bào trong thân thể đềuđang kêu gọi ầm ĩ muốn cô cho nghỉ ngơi.
Thậm chí Nam Ca còn xuất hiện cảm giác chóng mặt, chuyện này làm cho cô rất kinh hãi. không được, trong lúc mấu chốt này nếu thật sự hôn mê, vậy nhất định sẽ bị đám Zombie này kéo đi!
Vì vậy Nam Ca cắn răng lại dùng sức lắc đầu, loại bỏ cảm giác buồn ngủ từ trong đầu mình ra ngoài.
"A!" Hai tay cầm đao, cô lại một lần nữa xông tới.
Giết giết giết, Nam Ca đã đỏ tròng mắt, tinh thần lực cũng được nâng cao đến cực hạn.
Những con Zombie rục rịch kia có thực lực kém hơn một chút đều do dự, lui về phía sau. Bọn chúng không dám đối mặt với đối thủ cường đại như Nam Ca. Mà Nam Ca, mũ bảo hộ của cô ở thời điểm vừa mới chiến đấu cũng không biết đã bị cô vứt điđâu, một đầu tóc đen toàn bộ bị nước mưa làm ướt nhẹp, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254700/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.