Tân Vũ Hoa cũng bị dọa rồi đơ người rồi, trong lúc vô thức cậu vẫn dùng dây leo cuốn lấy hai tay mình, sau đó còn đem mộtcây dây leo cột vào ngang hông Nam Ca.
Nam Ca không nhắm mắt nhưng cô đã bắt đầu vận dụng tinh thần lực cảm giác xung quanh máy bay. Cũng là giờ phút nàycô mới phát hiện, Tông Hạo Hiên lại đem máy bay trực thăng chạy đến trung tâm thành phố!
Có phải anh ta bị điên không? Bên trong này nhiều Zombie như thế, bọn họ làm sao ra ngoài được?
Coi như là tự tin với năng lực bản thân cũng không thể tự tin như thế chứ!
Nhưng bây giờ hiển nhiên đã bất chấp để Nam Ca nghĩ nhiều như vậy, bởi vì Tông Hạo Hiên đang thao túng máy bay trực thăng, hướng về tòa cao ốc cao nhất phi tới!
Trời ơi, anh ta cho rằng máy bay trực thăng này sẽ không bao giờ hỏng sao, đâm vào như thế hài cốt anh ta sẽ không còn trước tiên đấy!
Tay Nam Ca sít sao chụp ở cửa khoang, cùng Tân Vũ Hoa liếc nhau một cái. Nếu như lát nữa thật sự muốn đụng cao ốc, vậythì bọn họ trước hết nhảy xuống rồi tính sau.
Cũng chính là vài công phu tránh né thần thánh, máy bay trực thăng mượn trọng lực đã nhanh chóng tiếp cận cao ốc!
Tiếng thét chói tai của Nam Ca ngẹn ở trong cổ họng, không thể đi lên cũng sượng mặt, thời điểm chỉ mành treo chuông côcòn kêu một câu: "Lệ Sâm!"
Nhưng mà Lệ Sâm không ở đây, đương nhiên cũng không thể cứu cô. Là Tông Hạo Hiên tính toán thời gian, ở thời điểm máy bay trực thăng lập tức sẽ phải đụng vào cao ốc kéo mạnh trụ điều khiển, toàn bộ thân máy bay cứ thế hướng tới phía trênmà đi.
Vốn là máy bay trực thăng không còn nhiên liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254642/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.