Ai biết Lệ Sâm lại làm ra vẻ mặt khó xử: "Coi như là anh nói như thế nhưng tôi cũng không thể đem đồng bạn giao cho anh.hiện tại các anh trực tiếp phải về căn cứ luôn sao?"
"không phải." Cao Trường Húc chỉ chỉ ra xa: "Chỗ đó có một thành thị nhỏ tên là An thành, chúng tôi đi tìm vật tư sau đó mới trở về căn cứ."
An thành, kia không phải là chỗ bọn họ muốn đi sao.
Nam Ca cầm lấy tay Lệ Sâm, giống như là muốn nói cho anh biết. anh mau đồng ý bọn họ a, sau đó chúng ta cũng có thể ngồi máy bay trực thăng đi An thành!
Nhưng mà Lệ Sâm lại trở tay chế trụ tay Nam Ca, cùng Cao Trường Húc nói: "thật xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta chẳng hề thuận đường."
Cao Trường Húc không muốn buông tha cho Tô Phương cùng Tô Hiển, vì vậy vòng qua Lệ Sâm cùng bọn họ nói: "Căn cứ của chúng tôi có phúc lợi đặc biệt tốt. Nhất là người có dị năng như hai người, kiểu gì cũng có thể được phân cho một phòng ở. Hơn nữa các người là dị năng hệ thủy. không cần đi ra ngoài để chiến đấu. Các người xác định muốn buông tay sao?"
Hai chị em này theo Lệ Sâm nói cái gì thì là cái đó, cùng với Cao Trường Húc nói xin lỗi: "Chúng tôi thật sự không thuận đường."
Sau lưng Cao Trường Húc có một người đàn ông từ khi xuống máy bay liền bắt đầu mặt lạnh, thần sắc cực kỳ không kiên nhẫn.
Tướng mạo anh ta thuộc về loại hình âm nhu, Nam Ca nhìn làn da kia. Giống như là so với mình còn nhẵn nhụi trắng nõn hơn... Hết lần này tới lần khác anh ta lại có một đôi mắt hiện ra màu tím, thời điểm mắt lạnh nhìn sang. một chút cũng khôngkhiến người ta cảm giác được ấm áp.
nói đến đôi mắt màu tím... Đây rốt cuộc là dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254550/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.