"A?" Nam Ca cảm thấy chắc chắn là Lệ Sâm đang trêu chọc mình.
Sau khi Lệ Sâm ngồi xuống còn bảo Nam Ca cũng ngồi ở một đầu khác: "Tàu hỏa... trôi."
Nam Ca phù một tiếng cười to. anh còn biết phía dưới là hai đoạn tàu hỏa! Bọn họ làm sao chèo? Muốn chèo thì anh tự mình làm đi!
Lệ Sâm còn thở dài: "Nếu không phải là con tàu này quá rộng, cô nghĩ rằng tôi còn cần cô sao? Nhanh lại đây nào, chị em Tô Hiển còn ở trên bờ kìa."
Nam Ca nghe lời này chỉ có thể nhận mệnh ngồi xuống, sau đó ở dưới sự chỉ huy của Lệ Sâm, đâu ra đấy theo sát anh chèo tàu hỏa.
thật ra bọn họ thực sự không cần lực quá lớn, cơ bản đều thuận theo nước sông trôi đi, Lệ Sâm muốn Nam Ca lại đây cũng chỉ là vì điều chỉnh phương hướng.
Qua một tiếng đồng hồ cuối cùng họ cũng lên được bờ.
Từ lúc Tô Hiển cùng Tô Phương nhìn thấy tàu hỏa từ trong nước sông đi ra cũng đã gắt gao nhìn chằm chằm động tĩnh bên này. Phát hiện Nam Ca cùng Lệ Sâm đều không có việc gì, tim bọn họ mới xem như một lần nữa thả lại trong ngực. Bởi vì tàu hỏa liên tục trôi theo dòng nước nên bọn họ cũng chỉ có thể chạy theo trên bờ.
Ngày hôm qua mệt mỏi cả đêm bây giờ lại phải chạy theo tàu một thời gian dài như vậy, còn lo lắng hãi hùng sợ có con Zombie nào đó lao ra. thật vất vả kéo Nam Ca cùng Lệ Sâm lên bờ, lúc này hai chị em đều mệt mỏi nằm co quắp. Chân hai người vốn đã mềm nhũn giờ ngồi dưới đất liền không đứng dậy nổi nữa.
Lệ Sâm cũng ngồi xuống thở hổn hển.
Duy nhất không có việc gì chính là Nam Ca. Mặc dù toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254546/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.