trên xe cách siêu thị không xa Lệ Sâm đã tỉnh lại. 
không giống ánh mắt mơ màng trước kia lúc nửa mê nửa tỉnh, ý thức của anh tỉnh táo ngay lập tức, nháy mắt liền mở mắt ra. 
Từng tia sáng lóe qua trong đôi mắt phượng giống như vùng đất cao nguyên cô độc lạnh lẽo. anh nhanh chóng ngồi dậy quan sát xung quanh. 
Cảm xúc lạnh như băng trong tay rõ ràng không phải là tay Nam Ca mà mình bắt lấy trước khi hôn mê. anh cẩn thận ở trong xe tìm tìm, cô ấy thực sự không ở đây. 
Khóe miệng Lệ Sâm mím lại, Tiểu Zombie này tranh thủ lúc mình hôn mê chạy trốn sao? 
Chắc chắn là thế, cô lúc nào cũng có cái ý tưởng muốn thoát khỏi anh! 
anh không ở trên xe lâu, sau khi xuống xe để quan sát tình thế xung quanh, quả nhiên khung cảnh còn thảm thiết hơn so với tưởng tượng. Rất nhiều tòa nhà sụp đổ, vật tư bên trong không biết bị tổn hại đã hỏng bao nhiêu. 
Nhưng những này đều không phải là việc Lệ Sâm quan tâm nhất, giờ phút này anh lại cảm thấy thật lạc lõng, còn mang theo chút tức giận. Lúc trước không phải anh đã dặncô hãy thành thật ở bên cạnh anh sao, cô lại dám bỏ đi? 
Hung hăng đập lên cửa xe, Lệ Sâm bỏ qua đau đớn trên tay, từ trong ghế sau lấy ramột khẩu súng cõng trên lưng hướng tới phía xa xa đi đến. 
Coi như anh cho chính mình một cơ hội, nếu thật sự tìm không thấy Nam Ca... 
Lệ Sâm mím môi, ánh mắt âm trầm. 
Nam Ca! cô tốt nhất nên cầu nguyện, đừng để anh tìm được nếu không anh có rất nhiều cách trừng phạt cô đấy! 
Giờ phút này Nam Ca vẫn đang không ngừng rụt thân thể lại phía sau. 
cô cảm thấy thế giới này đối xử với Zombie quá không công bằng, vì sao con người lại có được dị năng mà cô lại không có nha? 
Đương nhiên lúc đấy Nam Ca vẫn chưa biết, không phải là thế giới đối với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254476/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.