Tâm trạng của Nam Ca lúc này rất kích động. 
Cô đặt tay lên ngực, ra vẻ như đang cầm cúc áo. Cô sợ sẽ có Zombie phát hiện mục đích của cô mà chạy tới đánh lộn. 
Còn về việc vì sao cô lại kích động? Đương nhiên là vì máu của Lệ Sâm rồi! 
Anh ta đã hứa chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ trở về sẽ cho cô uống máu mà! Nhớ lại khoảng thời gian tiếp xúc gần đây, lúc nào cũng ngửi thấy mùi vị tuyệt vời, ánh mắt Nam Ca chợt đỏ gay. 
Việc cô đi lấn vào trong bầy Zombie, không ngừng rẽ đông ngoặc tây cũng không khiến chúng chú ý. 
Bọn chúng vốn không cô lý trí, bây giờ làm chuyện này vốn là vì có kẻ đứng đầu. Thật ra lúc này Nam Ca đã bị nó ảnh hưởng một ít, nhưng cô ép bản thân mình không được mất đi lý trí. 
Nếu không làm xong nhiệm vụ thì chào tạm biệt máu của Lệ Sâm luôn. 
Cô quan sát một lúc, so với mấy Zombie kia, trang phục của cô rất sạch sẽ gọn gàng. Nhưng mà nghĩ đến người đàn ông thay quần áo cho mình thì quả quyết, Nam Ca tự lẩm bẩm trong miệng: Tuy vẫn cảm thấy hắn ta ghê tởm, nhưng vẫn phải trả máu đã nợ mình rồi muốn chết cùng được. 
Đám Zombie vô thức di chuyển khiến hành động của Nam Ca gặp chút trở ngại. 
Phải biết rằng bước đi của cô cũng rất chậm, thỉnh thoảng còn phải đi vòng qua vài Zombie, lãng phí rất nhiều thời gian. 
Điều duy nhất khiến cô vui mừng chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nhan-loai-muon-chan-nuoi-toi/2254452/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.