Sau khi mang bộ mặt với cái cằm thâm tím rời khỏi nhà hàng đó, Hoắc Khởi Minh lập tức lên xe gọi điện cho Long ca. Miệng anh ta vẫn còn mùi tanh của máu. Giọng anh ta như rít qua kẽ răng: “Long ca, tôi muốn nhờ anh giúp tôi dạy dỗ một người.”
Hoắc Khởi Minh do dự bấy lâu, tối nay bị Điền Điền khinh mệt và bị Liên Gia Kỳ cho một cú đấm nên anh ta đã hạ quyết tâm. Có điều, tuy quyết định trong cơn phẫn nộ cực điểm nhưng Hoắc Khởi Minh vẫn chưa bị cơn giận làm cho mụ mẫm đầu óc. Anh ta nhất định làm việc này nhưng vẫn bình tĩnh suy nghĩ cho thật chu toàn.
Đầu tiên, anh ta yêu cầu Long ca không được để bất cứ ai biết giao dịch giữa họ. Thậm chí, không để lộ chuyện này cho cả Tiểu Chu và La Thiên Vũ. Tuy họ là bạn thân nhất của anh ta nhưng chuyện mạo hiểm càng ít người biết càng tốt, để tránh họ khi nào đó lại nhất thời buột miệng nói ra gây phiền phức cho mình.
“Long ca, chuyện này tốt nhất chỉ có trời biết, đất biết, anh biết, tôi biết. Tôi không muốn người thứ ba biết được.”
“Hoắc thiếu gia, cậu yên tâm. Tôi bảo đảm bên tôi tuyệt đối không để lộ nửa lời. Nếu lộ ra ngoài, sau này tôi ra đường thì chỉ có bò bằng bốn chân thôi.”
Nghe Long ca bảo đảm, Hoắc Khởi Minh mới bắt đầu cùng anh ta bàn chi tiết cụ thể. Anh ta đã có sẵn kế hoạch và định bảo Long ca tìm người lái xe tong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-doi-anh/3168912/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.