Vết thương của Liên Gia Kỳ bị viêm, cộng với công việc bận rộn liên miên đến mức anh mệt quá, về nhà ngủ thiếp đi lúc đang nằm trong bồn tắm. Cánh tay bị thương rơi xuống nước, vết thương nổi bọt trắng. Đêm đó, anh bị sốt cao. Sau khi vết thương được xử lí triệt để, Liên Gia Kỳ vẫn sốt cao không giảm nên bác sĩ yêu cầu phải nằm lại bệnh viện để theo dõi. Bà Liên nhận được tin, nhất định đòi đến chăm sóc con trai, đồng thời cũng để mình nghỉ ngơi vài ngày.
“Gia Kỳ, con đừng lo chuyện công ty vội. Cứ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày đi đã. Trước khi bác sĩ cho ra viện, con không được đi đâu cả, phải ở yên trong bệnh viện. Con biết chưa hả?”
Với “mệnh lệnh” không thể thay đổi của mẹ, Liên Gia Kỳ chỉ có thể cung kính không bằng tuân lệnh. Nằm trong bệnh viện hai ngày, cơn sốt đã hạ,vết thương bị viêm cũng đã khá hơn. Khi bà Liên đến bệnh viện cùng con trai đi dạo, Liên Gia Kỳ nói đến dự định muốn xuất viện ngày mai với mẹ.
“Con ấy à, chỉ muốn ra viện ngay thôi. Nằm nghỉ ngơi thêm vài hôm không tốt sao?”
“Mẹ, con không sao rồi. Cho dù muốn nghỉ ngơi thì mẹ cũng để con về nhà nghỉ ngơi đi mà. Ở bệnh viện làm sao bằng ở nhà được. Mẹ nói có đúng không?”
“Điều này cũng có lý. Được rồi, ngày mai ra viện, ra viện xong, con lập tức về nhà cho mẹ. Không được đến công ty, càng không được tiếp tục họp hành suốt ngày suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-doi-anh/3168891/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.