Edit: Phưn Phưn
Sau khi ra nước ngoài học thêm một năm rưỡi, Tần Khả thành công vượt qua kỳ thi khảo hạch cuối năm của Đại học A, được giữ lại làm giảng viên.
Làm một giảng viên vừa vào chức, Đại học A quy định hai năm đầu tiên chỉ có thể giữ chức danh trợ giảng; cho nên ngoại trừ hai tháng huấn luyện trước khi nhậm chức ra, thì công việc làm trợ giảng của Tần Khả cũng tương đối nhàn hạ.
Nhưng chỉ có một việc khiến người ta phiền muộn...
Buổi chiều, Tần Khả phụ trách giảng bài tiết thứ nhất, cô đẩy cửa văn phòng ra.
Nơi này là phòng làm việc riêng của trợ giảng khoa Tần Khả, bàn làm việc của Tần Khả nằm ngay đối diện cửa.
Cô mới vừa đẩy cửa, còn chưa giương mắt, thì đã ngửi thấy mùi hoa phía trước.
... Mùi hoa quen thuộc.
Tần Khả chau mày, đảo mắt nhìn lên trên bàn của mình.
Cả một bó hoa lớn mấy chục đóa, đã chiếm hết hơn phần nửa vị trí của bàn làm việc.
"Chà, cuối cùng hoa tiên tử của chúng ta cũng tới rồi. Nhìn này, lại một người ái mộ của em đưa tới à?"
Trong văn phòng có người cười trêu chọc.
Tần Khả lại cười không nổi.
Cô cau mày đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy tấm thiệp ở trong bó hoa, tiện tay mở ra.
Tặng cho cô Tần Khả kính mến.
Lại liếc mắt nhìn bó hoa hồng tươi đẹp ướt át.
Tần Khả: "..."
Tần Khả nắm chặt tay, nhịn xuống lời muốn nói ―― Giữ phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960936/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.