Edit: Phưn Phưn
Thấy rõ gương mặt của cậu bé, Tần Khả gần như là theo bản năng vươn tay ra nắm lấy cổ tay của cậu.
Cậu bé ngẩn ra, ngẩng khuôn mặt nhỏ mờ mịt nhìn cô, hoàn toàn không có địch ý giống như khi đối mặt với mấy đứa nhóc hay người lớn, không giãy giụa cũng không phản kháng.
Vốn dĩ sắc mặt của người phụ nữ trung niên đang lúng túng, thấy vậy thì nặn ra một nụ cười.
"Ha, đứa ngốc này cũng biết ai mới là người quyết định?"
"..."
Xưng hô mang rõ vẻ sỉ nhục này làm cho Tần Khả nhíu mày. Cô không vui nhìn đối phương, trước khi đối phương duỗi tay đến đây lần nữa thì nhanh chóng ngăn cản người này lại.
"Cậu bé này giao cho tôi đi —— Bộ dạng thế này mà để người khác đưa đi, người ngoài còn cho rằng Hoắc gia là đầm rồng hang hổ, đánh cho một đứa bé thành thế này."
Người phụ nữ trung niên không ngờ Tần Khả sẽ nói vậy, vội vàng gật đầu, "Phải, phải, vẫn là tiểu thư Tần Khả suy nghĩ thấu đáo."
Tần Khả vừa muốn cử động, thì nghe thấy giọng nói bén nhọn của một đứa nhóc vang lên: "Cái đứa ngu ngốc bị câm này là ăn trộm! Chị không thể mang nó đi!"
"..." Sắc mặt Tần Khả lạnh lùng —— Cậu bé cô đang dắt trong tay này cả người gầy yếu lại dơ bẩn, nhìn chỗ nào giống như có thể giấu đồ?
"Cậu ấy trộm em cái gì, nói. Nói ra chị đền cho em!"
Cậu nhóc kia bị dọa sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960920/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.