Edit: Phưn Phưn
Hoắc Tuấn đột ngột đẩy cửa phòng thay đồ ra.
Mọi người trong phòng, bao gồm Ngôn An đang trang điểm và thợ trang điểm đều bị giật mình, chỉ còn một đường kẻ mắt cuối cùng là xong mà cũng bị hỏng mất, thợ trang điểm hoàn hồn lại thì nóng nảy, quay đầu giậm chân:
"Đã sắp kẻ xong rồi! Ai bảo các người đột nhiên ——"
Tiếng líu lo im bặt.
Thật sự là ánh mắt của thiếu niên từ ngoài cửa đi vào quá lạnh lẽo khiến cho người ta sợ hãi, quá mức khủng bố, từ ánh mắt đầu tiên đã làm thợ trang điểm nghẹn họng, bao nhiêu nước miếng đều nuốt trở lại.
"Hoắc, Hoắc thiếu...?"
"Tần Khả đâu?"
Ánh mắt của Hoắc Tuấn đảo qua một vòng mọi người đang im lặng như gà, không tìm được người mình muốn tìm, tức khắc giọng nói lại lạnh xuống vài độ.
Đứng mũi chịu sào chính là trợ lý của thợ tạo hình đứng gần nhất, trong tay còn đang cầm bộ trang sức để chuẩn bị dùng, lúc này vẻ mặt cứng đờ, đầu lưỡi đau nhức, nói lắp bắp: "Trước đó Tần Tần Tần Khả tiểu thư có ở lại một lát liền rời đi, rời đi..."
"Em ấy đi đâu?"
Giọng Hoắc Tuấn trầm khàn hỏi.
Đối phương mờ mịt lắc đầu, gần như bị vẻ tàn bạo và đáy mắt đầy tia máu của thiếu niên dọa khóc.
Ngay lúc này, người giúp việc vẫn luôn đứng cạnh cửa cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, cẩn thận lên tiếng: "Thiếu gia Trọng Lâu, tiểu thư Tần Khả vừa nói có hơi chán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960880/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.