Edit: Phưn Phưn
Hoắc Tuấn nhíu mày.
Hơn nữa trước đó đã bị một lần ở bên ngoài tiệm lẩu cùng với Hoắc Cảnh Ngôn và Ngôn An, lần này đã là lần thứ hai anh cảm thấy ảo giác này rất chân thật lại mãnh liệt.
Thậm chí chân thật đến nỗi không giống như ảo giác... Mà giống như đã từng phát sinh.
Ánh mắt Hoắc Tuấn phức tạp ngẩng đầu.
Cô gái nhỏ vốn đang đứng ở cửa sổ sát đất nhưng lúc này đã chạy tới trước mặt anh. Trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp mang theo cảm xúc lo lắng, hoàn toàn khác với Tần Khả mà mình đã nhìn thấy hai lần trong mơ.
Nếu thật sự là cô gái nhỏ trước mặt, vậy thì tại sao trong giấc mơ đó lại có vẻ bất lực lại bàng hoàng?
Tần Khả ngừng ở trước người Hoắc Tuấn, hơi chần chờ, lên tiếng: "Hoắc Tuấn, thoạt nhìn sắc mặt của anh không tốt lắm, anh sao vậy?"
"... Không có gì."
Hoắc Tuấn bình tĩnh lại, tiêu điểm lại trở về trên người cô gái nhỏ, nhưng rất nhanh anh lại nhíu mày.
"Đồ này là ai chọn?"
Tần Khả ngẩn ra, "Không biết, bọn họ trực tiếp cầm vào —— Khó coi à?"
Hoắc Tuấn nhìn chằm chằm vài giây, thấp giọng lẩm bẩm một câu.
"Là quá đẹp."
Tần Khả: "..."
Hoắc Tuấn: "Ở hôn lễ em cẩn thận đừng đoạt nổi bật của cô dâu, nếu không sẽ bị Ngôn An ghi hận đấy."
Tần Khả: "......"
Tần Khả nghiêm túc bẻ ngón tay với anh: "Thứ nhất, chị Ngôn An không phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960870/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.