Edit: Phưn Phưn
Lúc nhìn thấy rõ người vừa lên tiếng là Tần Hán Nghị và Ân Truyền Phương, vẻ mặt của Tần Khả ;ập tức trở nên lạnh nhạt.
Mà nét mặt của hai người kia càng thêm phức tạp.
Ân Truyền Phương bực bội quan sát Tần Khả từ trên xuống dưới vài giây, mới nặn ra một nụ cười.
"Tiểu Khả, chúng ta vất vả lắm mới tìm được con —— Con chạy đi học xa như vậy, cũng không nói một tiếng với ba mẹ?"
"Khả Khả? Bọn họ là..."
Kiều Hiểu Vân nghe thấy xưng hô của đôi trung niên, thì kinh ngạc nhìn Tần Khả —— Rõ ràng cô nàng nhớ trước đó Tần Khả đã nói với mình, từ lúc cô còn rất nhỏ cha mẹ ruột của cô bởi vì một vụ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn mà qua đời.
Tần Khả rủ mắt xuống, che khuất đôi mắt lạnh lẽo.
"Tớ đã từng nói qua với cậu. Bọn họ chính là cha mẹ nuôi của tớ."
"À, bọn họ chính là ——"
Kiều Hiểu Vân tức giận muốn nói gì đó, lại bị Tần Khả ngăn lại.
Tần Khả: "Cậu về trường trước đi, lát nữa tớ chờ bọn họ nói xong thì tự tớ về."
"Cậu... Có được không?" Kiều Hiểu Vân lo lắng hỏi.
Tần Khả trấn an cười một cái.
"Không có gì."
"... Vậy được rồi."
Kiều Hiểu Vân đi về phía cổng trường mỗi bước đi đều lưu luyến.
Lúc gần tới cổng trường, cô nàng thấy ba người đó đứng tại chỗ giằng co, không biết nói gì, mấy chục giây sau liền cùng đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960861/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.