Edit: Phưn Phưn
Nhìn bộ dạng Hoắc Tuấn nghiêm túc bày ra tư thế không đưa ra được đáp án thì đừng nghĩ đến việc rời đi, Tần Khả chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
"Anh để cho em suy nghĩ thêm chút được chứ."
Hoắc Tuấn một chút ý tạm dừng cũng không có: "Có thể, bao lâu?"
Tần Khả: "..."
Tần Khả: "Một tháng?"
Khóe miệng của Hoắc Tuấn cong lên, gật đầu.
Tần Khả vừa muốn thở phào, thì nghe thấy thiếu niên vừa gật đầu đó nói: "Thời gian một bữa cơm trưa, không thể nhiều hơn nữa."
Tần Khả: "......"
Tần Khả nghĩ thầm một bữa cơm trưa thì một bữa cơm, trên đường trở về cô còn có thể suy nghĩ lại thật kỹ. Sau đó Tần Khả liền phát hiện ra một bữa cơm trưa này được chuẩn bị trong biệt thự.
"..."
Hai phút sau, Tần Khả dở khóc dở cười ngồi trong phòng ăn ở lầu một của căn biệt thự.
Đối diện cô chính là Hoắc Tuấn vừa thay một bộ quần áo thoải mái.
"Buổi trưa là cơm Tây." Người phụ nữ trung niên, cũng chính là quản gia của biệt thự Cố Cầm ôn hòa giới thiệu cho Tần Khả, "Lần trước thiếu gia Trọng Lâu nghe nói tiểu thư Tần Khả có thiên hướng cơm Tây theo kiểu Pháp, nên đã cố ý mời một vị đầu bếp từ Tứ Cửu thành tới nhà. Tiểu thư Tần Khả có thể nếm thử xem có hợp khẩu vị không."
"..."
Tần Khả ngẩn ra, cảm thấy bất ngờ nhìn sang Hoắc Tuấn.
Được Cố Cầm nhắc nhở xưng hô của Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960835/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.