Edit: Phưn Phưn
Lúc người phụ nữ trung niên mang khuôn mặt mỉm cười đưa đến bên ngoài biệt thự, Cố Tâm Tình vẫn có cảm giác như đang lọt trong sương mù. Mãi đến khi đi theo Tần Khả được một đoạn đường, Cố Tâm Tình rốt cuộc chậm nửa nhịp mới lấy lại tinh thần.
Vẻ mặt cô nàng mờ mịt nhìn Tần Khả
"Cái này là... Quyết định xong rồi?"
Ngược lại Tần Khả trông bình tĩnh hơn Cố Tâm Tình rất nhiều.
Cô quơ quơ thẻ ghi nợ trong tay, "Ừ, không chỉ đã quyết định, một phần ba thù lao của học kỳ này, bọn họ cũng đã ứng trước cho tớ."
Ánh mắt Cố Tâm Tình ngây ngốc chuyển sang tấm thẻ đó.
"Trong này... Bà ấy nói có bao nhiêu tiền?"
Tần Khả: "Hai vạn*."
(Tương đương với 65.874.940,56 VND)
"Ực."
Tiếng Cố Tâm Tình nuốt nước miếng vô cùng rõ ràng.
Tần Khả bật cười.
Cố Tâm Tình lấy lại tinh thần, có chút ngượng ngùng, nhưng rất nhanh liền đưa tay bắt lấy cánh tay của Tần Khả, "Khả Khả, cậu không căng thẳng một chút nào sao? Đây chính là hai vạn đó! Hơn nữa đều đã là của Khả Khả cậu!"
"... Đừng lắc, đau đầu."
Tần Khả cười kéo ngón tay của Cố Tâm Tình đang nắm lấy cánh tay của mình, bất đắc dĩ nói: "Thật ra cũng không nhiều lắm đâu —— nhất là đối với những việc mà tớ cần phải tiêu tiền."
Cố Tâm Tình mờ mịt dừng lại.
"Phải không? Vậy tại sao tớ cảm thấy là đã rất nhiều rồi?"
"..."
Tần Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960822/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.