Edit: Phưn Phưn
Hoắc Tuấn nói xong mấy chục giây sau, một chữ Tần Khả cũng chưa thể nói ra khỏi miệng.
Mà ngay khi cô định nói chuyện, đúng lúc lại có một giọng nói cắt ngang bên tai ——
"Đại ca, anh với chị xinh đẹp đang chơi "ai chớp mắt trước thì người đó thua" à?"
"..."
Hoắc Tuấn và Tần Khả đều ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy nam sinh mười hai mười ba tuổi trước đó còn đang đi theo Hoắc Cảnh Ngôn, lúc này lại mang vẻ mặt vô tội đứng bên cạnh hai người, nhìn bọn họ.
Thời điểm tâm trạng của Hoắc Tuấn đang ở mức vô cùng tồi tệ thì bị người khác chen ngang, cảm xúc tàn bạo và lạnh lùng rất nhanh đã bao phủ đôi mắt đen nhánh.
Anh trừng mắt với cậu nam sinh.
"Còn gọi tôi như vậy, có tin là tôi đánh nhóc không?"
"...!"
Nam sinh kia bị dọa run một cái.
Tần Khả còn tưởng rằng cậu sẽ xoay người chạy mất. Không nghĩ tới nam sinh kia đã phản ứng kịp, vèo một cái trốn ra sau lưng cô.
"Không, không được..."
Ánh mắt của Hoắc Tuấn rét lạnh nhìn cậu.
"Tại sao lại không được?"
"Chị xinh đẹp... Có chị xinh đẹp ở đây, anh, anh sẽ không đánh người."
"..."
Ánh mắt Hoắc Tuấn cứng lại.
Chốc lát sau anh hơi nheo mắt lại, thoạt nhìn vẻ mặt càng hung dữ hơn.
"Ai nói với nhóc?"
Nam sinh nuốt nước miếng, "Hoắc, thầy Hoắc nói..." Nói xong, cậu cẩn thận đưa tay chỉ sang bên cạnh.
Vì lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960818/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.