Edit: Phưn Phưn
Sau khi Tần Khả ngồi xuống, tiếng vỗ tay trong phòng đa năng kéo dài một lúc lâu mới dừng lại.
Mà ở đó, đứng sau bục giảng nhỏ Hoắc Cảnh Ngôn đã lấy lại tinh thần. Anh ta nhìn Tần Khả thật sâu, sau đó mới cười thu hồi lại tầm mắt.
"Xem ra, các em đã giúp tôi chọn ra được người sẽ làm đại biểu khóa rồi nhỉ?"
"Vâng ——"
Bọn học sinh trong phòng đa năng nghe vậy đều nở nụ cười.
Hoắc Cảnh Ngôn cười nghiêng người, "Nếu đã như vậy, vì mục đích chung —— bạn học Tần Khả đúng không, thời gian tới chức vụ đại biểu khóa "Nghệ thuật thưởng thức" này, liền giao cho em."
Tần Khả cũng không bất ngờ —— đây dù sao cũng là ngụ ý sáng tác bức tranh mà Hoắc Cảnh Ngôn nói cho cô.
Vẻ ghen ghét không cam lòng của Tần Yên lọt vào khóe mắt, Tần Khả đứng lên, giọng nói bình tĩnh nhẹ nhàng, "Cảm ơn thầy."
Sau bục giảng Hoắc Cảnh Ngôn không ngẩng đầu, anh ta chỉ rủ mắt thu dọn đồ trên bàn, trong giọng điệu lại nghe ra ý cười dịu dàng.
"Không cần khách khí, bạn học Tần Khả, về sau chúng ta cùng giúp đỡ nhau nhé."
"......"
Tần Khả nhịn không được khẽ cười.
Gần như là cùng lúc đó, cô đột nhiên nhạy cảm cảm giác được, sự tồn tại của một ánh mắt mãnh liệt không thể bỏ qua hơn cả Tần Yên rơi trên người mình.
Tần Khả quan sát, quay đầu nhìn theo hướng ánh mắt đó.
Đối diện là đôi mắt bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/2960806/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.