Edit: Phưn Phưn
Trong lúc Cao Hạo nhận điện thoại, Tần Khả đã mơ hồ nghe ra giọng Tần Yên ở đầu bên kia.
Cô liền làm bộ không nghe được.
Rất nhanh Cao Hạo đã kết thúc cuộc trò chuyện, tâm tình không ổn định đi tới đây, lúc nói chuyện với cô thì thất thần, không còn nhiệt tình như trước.
"Học muội Tần, anh đột nhiên nhớ tới áo khoác anh phơi bên ngoài ký túc xá vẫn chưa lấy vào."
Nhịn vài phút, Cao Hạo rốt cuộc mở miệng. Cậu ta cẩn thận quan sát nét mặt của Tần Khả.
"Mấy cái công tác với đồ dùng cơ bản anh đã hướng dẫn cho em hiểu rồi, vậy em tự xem cách thiết kế báo tường trước được không?"
Tần Khả nghe vậy ngẩng đầu, khóe mắt hơi cong, cười nhạt.
"Có thể. Tối nay đã làm phiền đến học trưởng rồi."
"Không có gì không có gì!" Cao Hạo vội vàng xua tay, cười trả lời, "Nên làm, nên làm."
"..."
"Vậy anh đi trước nhé?"
"Vâng." Tần Khả lạnh nhạt đáp một tiếng.
"Ngày mai gặp, học muội Tần."
Nói xong, Cao Hạo liền xách ba lô lên, bước nhanh rời đi.
Nhìn bóng lưng Cao Hạo vội vội vàng vàng đi ra cửa, Tần Khả khẽ nhíu mày.
Tần Yên vừa gọi điện thoại đã làm cho Cao Hạo nôn nóng rời đi như vậy, hơn nữa sau khi Cao Hạo nói chuyện điện thoại xong, rõ ràng ánh mắt mập mờ, không dám nhìn thẳng vào mắt cô...
Tần Khả cảm thấy cuộc điện thoại kia có liên quan đến mình.
Xem ra mấy ngày gần đây, phải cẩn thận xem hai người này đang tính toán cái gì.
Ánh mắt Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-nguoi-dien-cuong-co-chap-muon-doc-chiem-toi/148582/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.