Trong lúc chờ đợi Quý Xuyên, Lạc Tinh Tinh lục tung tủ quần áo lên mới lề mề thay được một bộ đẹp.
Thấy thời gian còn rất nhiều, cô lấy các loại mỹ phẩm mà Từ Điềm Chân tặng ra, định trang điểm nhẹ, nhưng khi nhìn vào gương một hồi lâu, cô cảm thấy mình không có tay nghề đó nên dứt khoát lau sạch.
Đúng lúc này, Quý Xuyên gửi tin nhắn tới: [Tôi tới cổng khu nhà cậu rồi.]
Lạc Tinh Tinh: [Được, tôi xuống ra ngay đây.]
Cô nhanh chóng soi gương, sửa sang lại quần áo và tóc tai, sau đó cất điện thoại và chìa khóa vào túi đeo chéo rồi ra ngoài.
Thời gian vừa mới qua 8 giờ 30, ban đêm mát mẻ, hầu như những người ra vào cổng khu dân cư đều là người đã ăn xong và ra ngoài đi dạo.
Nhưng Lạc Tinh Tinh chỉ cần nhìn thoáng qua thôi là được thấy được anh.
Trên con đường tối tăm kia, anh dựa người lên thân cây, đút tay vào túi và cúi đầu, chân phải nhàn nhã nghịch hòn đá nhỏ. Áo sơ mi ngắn tay màu trắng và quần jean màu xanh nhạt —— Một sự kết hợp đơn giản nhưng vẫn tỏa ra ánh sáng riêng vô cùng nổi bật trong đám đông khiến các cô gái đi ngang qua liên tục quay đầu nhìn anh.
Khi Lạc Tinh Tinh nhìn thấy anh, cách đó không xa có một cô gái đang bị bạn thân xô đẩy, hình như muốn thúc giục cô ấy dũng cảm tiến lên theo đuổi tình yêu. Cô gái xấu hổ nhìn Quý Xuyên, lấy hết can đảm đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-roi-xuong-song-ngoi/3681660/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.