Vu Thanh xem như cái gì?
Nói cô rất quan trọng, nhưng chưa từng gặp mặt, cô nói có thể có bao nhiêu quan trọng đối với Ôn Tử Tân? Nói cô không quan trọng, cô lại lần nữa đánh thức dục vọng muốn sống của Ôn Tử Tân, người khiến anh...... Một lần nữa sống lại.
Bản năng sinh tồn kích phát thôi thúc anh vận dụng năng lượng.
Trong lúc nhất thời, cảm giác bỏng rát bao phủ toàn thân mới chậm rãi giảm đi, tuy rằng vẫn đau đớn khó nhịn, nhưng so với lúc trước đã tốt hơn không ít.
Ôn Tử Tân theo bản năng giật giật đầu ngón tay.
Hô hấp anh cứng lại, chậm rãi đưa tay lên, tuy rằng vô lực mà có chút lao lực, nhưng ít ra có thể ngẩng lên.
Thấy ánh mắt anh dại ra, Vu Thanh đột nhiên phản ứng lại, hoảng hốt lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, vừa định kêu xe cứu thương, Ôn Tử Tân liền cắn răng dùng sức lực toàn thân, đem đầu ngón tay chỉ còn mấy khối thịt nát đụng chạm đến cái trán cô, trắng, đen, đỏ tạo thành một sự tương phản rõ rệt.
Sau đó, đầu ngón tay bị thiêu có chút cháy đen ngưng tụ ánh sáng.
Thanh âm anh thanh nhuận thuần nghe giống như tiếng nước róc rách, lại bởi vì lần đầu tiên mở miệng, cũng bởi vì chữa trị bị ngọn lửa làm bỏng sau không bao lâu mà có vẻ có chút khàn khàn:
"Nhà cô ở đâu?"
Năng lực như vậy, tựa hồ sinh ra đã có sẵn.
Ánh mắt Vu Thanh trống rỗng xuống, thành thật nói ra một địa chỉ.
Gần như cùng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-doi-theo-toi/1156550/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.