Người ngoài cửa vẫn không có động tĩnh, Ôn Tử Tân trực tiếp đứng lên, đi tới cửa mở cửa cho cô.
Bên ngoài trời tối, sợ cô sẽ sợ.
Tựa hồ không nghĩ tới anh sẽ mở cửa, hô hấp Vu Thanh ngoài cửa cứng lại, sau đó tiến lên một bước, duỗi tay ôm lấy vòng eo anh, dùng đầu cọ cọ ngực anh, tư thái làm nũng.
Ôn Tử Tân ôm cô trong chốc lát, quyết đoán dùng đôi tay nâng cái mông cô ôm lên, Vu Thanh hoàn toàn không chuẩn bị tâm lý, theo bản năng dùng chân cuốn lấy eo anh, kinh hô một tiếng:
"Anh làm gì vậy?"
Anh cúi đầu, cánh môi dán bên tai cô, hơi thở ấm áp phun lên vành tai cô, khiến cô nhịn không được mà run rẩy, tốc độ tim đập không ngừng nhanh hơn, ngay sau đó vùi đầu vào cổ anh.
Ôn Tử Tân cười lên tiếng, đem một bàn tay đóng cửa lại, phát ra "Phanh ——" một tiếng.
Trong bóng tối như vậy, cả hai chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ từ thân thể truyền đến, cùng với hô hấp dần dần dồn dập.
Vu Thanh mặc một chiếc váy ngủ dài đến đầu gối, khi bị ôm anh như thế này, váy lập tức liền cuốn lên, làn da lộ ra một tảng lớn trắng nõn bóng loáng.
Mặc dù không thể nhìn thấy trong bóng tối, nhưng xúc cảm, sẽ không gạt người.
Sau khi Ôn Tử Tân bế cô lên, anh đưa tay di chuyển đến vùng đùi của cô, bàn tay dày rộng mang chút vết chai mỏng dường như đang mang điện, kích thích thân thể Vu Thanh không khỏi run lên.
Ngay khi Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-doi-theo-toi/1156548/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.