Ánh mắt Ôn Tử Tân vẫn luôn theo dõi Vu Thanh, toàn bộ hành trình chỉ nhìn cô.
Khóe miệng Vu Thanh không khỏi câu lên, bởi vì bộ dáng thâm tình của anh, cũng bởi vì nghiêm túc hoàn thành những điều cô bàn giao.
Ngay sau đó, Ôn Tử Tân hát đoạn tiếp theo.
Chợt lóe chợt lóe sáng lấp lánh
......
Khi hát đến câu tiếp theo, anh đột nhiên dừng một chút, ngay sau đó cười khẽ một tiếng, chậm rãi mở miệng lần thứ hai.
Đầy trời đều là tiểu Thanh Thanh
......
Khi cô nghe thấy lời bài hát này, trái tim Vu Thanh đột nhiên đau nhó một chút, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt.
Nụ cười của cô càng thêm xán lạn, đôi tay nâng mặt nghiêng nghiêng đầu làm nũng anh.
Ôn Tử Tân nhanh chóng hát câu cuối cùng, sải bước đi về phía cô, khóe miệng ngậm cười, đứng yên trước mặt cô.
Anh không nói gì, nhưng cặp mắt kia, tựa hồ không tiếng động cùng thầm xin cô...... Khen thưởng.
Nhìn thấy người xung quanh đều đem lực chú ý đặt vào hai người họ, khe khẽ nói nhỏ, Vu Thanh có chút không được tự nhiên giữ chặt Ôn Tử Tân ra khỏi đám đông, nhưng lại không để ý một người qua đường phía sau chụp học hai lần.
Phản ứng Vu Thanh làm Ôn Tử Tân có chút thất vọng, anh tùy ý để cho cô nắm, ở phía sau lẩm bẩm: "Tôi hát ngôi sao nhỏ."
Nghe được anh nói, Vu Thanh gật gật đầu: "Tôi nghe được."
Ôn Tử Tân mày nhăn lại, biểu tình trầm xuống, bởi vì Vu Thanh trả lời rất bình đạm mà không có bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ngoi-sao-doi-theo-toi/1156546/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.