Quá nhiên ' người thật lòng, luôn là người đau lòng nhất'.Một cái chớp mắt Lâm Hi liền quay về năm mười lăm tuổi, trớ trêu thay lại là ngày mà hắn vì nhìn thấy bạch nguyệt quang thân thiết với người khác, uống say rồi từ đó mà hai người dây dưa với nhau.
" Kiều nhi a~" Diệp Tử Minh không ngừng thúc mạnh vào y, trong cơn men say mơ hồ nhìn y thành hình bóng của Trần Nhã Kiều, miệng luôn gọi nàng bằng giọng nói dịu dàng nhất.
Còn Lâm Hi nằm dưới, đón nhận từng cơn đau do hắn mang lại, nhưng vẫn không đau bằng nội tâm của y.Nước mắt cũng lặng lẽ chảy ra, Lâm Hi nhắm mắt lại đón nhận sự thật rằng y đã quay lại.
Sáng hôm sau, từng tia nắng ban mai xuyên qua khe cửa sổ chiếu vào phòng làm cho Diệp Tử Minh khó chịu mà nhíu mày.Đầu hắn liền chuyền đến từng trận đau nhứt, thầm nghĩ chắc do bản thân uống quá nhiều rượu đi.
Nhưng khi liếc mắt nhìn sang bên cạnh thì thấy Lâm Hi nằm kế bên, hắn liền trợn to mắt hơn khi thấy trên giường có vết máu.Từng kí ức đêm qua như lũ mà tuôn trào, hắn vậy mà lại làm với nam nhân, hơn nữa Lâm Hi lại không phải bình thường nam nhân nữa chứ.
Diệp Tử Minh ơi, mày làm gì vậy chứ!.Bàn tay liền nắm chặt lại, ánh mắt nhìn người có dấu hiệu tỉnh lại bên cạnh càng lạnh lùng hơn.
" tỉnh rồi à?" giọng nói lành lạnh đặc trưng của Diệp Tử Minh vang lên, làm cho y không khỏi cười khổ trong lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-mot-nguoi-dung-tu-xa-nhin-chang/2918372/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.