"Sư huynh, sư huynh sao rồi?" Đệ tử áo xanh thét lên kinh hãi khi thấy sắc mặt người nằm trên đất càng vặn vẹo, vệt đen bắt đầu lan khắp mặt. Đây là dấu hiệu âm khí sắp tràn vào tâm mạch.
Làm sao bây giờ? Mọi người càng thêm sốt ruột.
"Tránh ra!" Vân Hiểu đẩy Đường Thần ra và lấy ngân châm.
"Ngươi...... Ngươi định làm gì?" Đường Thần giật nảy, thấy nàng sắp hạ châm liền thốt lên, "Hắn bị trúng âm khí, không được......"
"Câm miệng!" Vân Hiểu xoay đầu quát thẳng vào mặt Đường Thần. Trong khoảnh khắc đó, Vân Hiểu bùng lên một khí thế vô cùng khủng bố, nàng hạ giọng gằn từng chữ một, "Muốn thấy người chết thì cứ làm ồn tiếp đi!"
"......" Đường Thần bị quát đến mức phát run, hắn biết điều ngậm miệng lại!
Nói, vừa rồi là chiêu thức gì đỉnh quá vậy trời?
(⊙_⊙)?
Vân Hiểu nhanh chóng hạ châm, lần lượt phong bế mấy huyệt lớn thông với tâm mạch, ngăn không cho âm khí tiếp tục xâm nhập.
"Ngừng...... Ngừng rồi!" Đệ tử áo xanh hô lên. Vừa nãy, đám khí đen như dây thường xuân leo bám khắp mặt người nằm trên đất, bây giờ chúng ngừng lan nhưng người nọ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.
"Ta chỉ ngăn tạm thời không cho âm khí khuếch tán tiếp mà thôi. Nếu muốn trị khỏi hoàn toàn, phải có linh dược bổ trợ. Giờ đưa hắn xuống núi trước rồi nói sau." Vân Hiểu nhắc nhở.
"Vâng vâng!" Đám người lúc này mới định thần lại, đang tính nâng người lên khỏi mặt đất, nhưng sợ có vấn đề gì, họ nhìn sang Vân Hiểu với ý hỏi dò.
"Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872730/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.