Sau khi trúng phải bùa trừ tà của lão nhân, con quỷ bắt đầu phản ứng lại, tròng mắt nổi lên gân máu, nó giương nanh múa vuốt nhào về phía bốn người.
Cùng lúc ấy, Thiệu Hiến vừa niệm chú trói quỷ, vừa rút kiếm gỗ đào đâm thẳng vào nó. Lão nhân cũng vội móc tấm bùa thu quỷ ra. Ngay sau đó, con quỷ biến thành một làn khói mờ rồi bị hút vào trong pháp phù.
"Nha đầu, đã xong một con." Bạch Duật không ngờ bắt quỷ lại dễ dàng như thế. Nỗi lo sợ ban đầu cũng vơi đi không ít. Lão đắc ý quơ quơ lá bùa trên tay.
Vân Hiểu nhìn lá bùa, trong lòng cảm thấy kì lạ, "Bắt quỷ như vậy...... có dễ quá không?" Lũ quỷ mình gặp lúc trước có dễ đối phó như thế này đâu?
"Lúc trước chúng ta toàn gặp lệ quỷ, đám cô hồn này sao mà so được?" Lão nhân xua xua tay. Bắt cô hồn nào kiểu gì chả giống nhau, chỉ khác ở chỗ dùng nhiều hay ít bùa mà thôi, "Lệ quỷ đâu dễ gặp như vậy. Hai lần trước là do chúng ta xui xẻo thôi. Mau tìm con tiếp theo đi nào!"
Vân Hiểu cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục lần đường lên núi. Sau đó, quả đúng như lời lão nhân nói, mấy con quỷ mà bọn họ gặp dọc đường đều rất dễ đối phó. Ngoài trừ việc Bạch Duật không cẩn thận bước trật chân, thì cơ bản không có chuyện gì xảy ra cả. Bốn người cứ vừa đi vừa bắt từng con một, cho đến khi...... Bọn họ gặp một đám quỷ.
"Mé! Ít nhất cũng phải đến trăm con!" Có khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872728/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.