Dạo gần đây, Bạch Duật thấy nha đầu hơi kỳ lạ. Rõ ràng chỉ vài ngày nữa là đến ngày đi Thiên Sư Đường, nhưng nàng suốt ngày ủ rũ. Khi giám sát lão học, nàng cũng không tập trung, còn liên tục than ngắn thở dài.
"Nha đầu, đã xảy ra chuyện gì? Mấy ngày nay, ngươi bị làm sao thế?" Cuối cùng, Bạch Duật thật sự không nhịn được hỏi.
"Sao là sao?" Vân Hiểu ngơ ngác.
"Lại còn chối! Dạo này, ngươi còn quên thêm sách cho ta nữa cơ." Lúc trước, cứ cách bảy tám ngày, nàng lại nhét thêm mấy tập tài liệu vào giá sách chật ních của lão.
"Ài!" Vân Hiểu thở dài một cái, rồi mới trầm giọng nói, "Hình như ta...... chọc giận tổ sư gia rồi."
"Hả?" Bạch Duật tỏ vẻ kinh ngạc, "Tổ sư gia giận ngươi á?" Đừng nói đùa, tổ sư gia nhà lão từ trước đến nay bất công rành rành, có bao giờ nổi giận với nha đầu đâu?
"Ta nói thật."
Bạch Duật vẫn không tin, "Thế ngươi làm gì mà hắn giận ngươi?"
Vân Hiểu đờ mặt ra một hồi, rồi mới trầm giọng nói, "Mấy ngày trước, hắn đột nhiên nói muốn truyền thuật luyện đan cho ta."
"Luyện đan?" Bạch Duật giật sững, đáy lòng chua xót. Tổ sư gia lại thiên vị nha đầu nữa rồi! "Do ngươi không muốn học, nên tổ sư gia giận sao?"
"Không phải!" Vân Hiểu lắc đầu, "Vấn đề là...... Hắn không đưa sách công pháp, mà truyền thẳng vào đầu ta."
"Đầu......" Bạch Duật ngẩn người, trong tức khắc liền hiểu ra, "Má nó, thần thức truyền công!" Lão đứng bật dậy, vẻ mặt không thể tin nổi.
Đó chính là thần thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872715/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.