"Ai nói!" Vân Hiểu trầm giọng, nhìn những tia sáng trắng mỏng manh đang từ từ hội tụ về phía mình. Sau đó, nàng không chút do dự, nhấc chân đạp mạnh xuống.
Bỗng có tiếng rắc rắc. Trận pháp màu trắng vốn mỏng manh, đột nhiên giật giật, bừng sáng chói lóa, nổ vang đùng đoàng. Mặt đất lắc lư mãnh liệt, kêu răng rắc vài tiếng, rồi nứt toạc ra, phá tan pháp trận.
Trong nháy mắt, ánh sáng đỏ biến mất, mọi người cảm thấy được thả lỏng, linh khí cũng quay về thân thể. Cảm giác bị đè ép cũng biến mất hoàn toàn.
Bọn họ...... Được cứu rồi!
(⊙o⊙)!
"Không, không thể nào?!" Thiệu lão gia trợn mắt, không tiếp thu nổi sự thật này, "Không thể nào, các ngươi đều là người tu đạo, chỉ cần tu hành bằng linh khí sẽ không thể phá vỡ trận pháp!"
"Ngại quá! Vừa hay, ta không có khả năng hấp thu linh khí!" Vân Hiểu nghiêm trang trả lời.
Thiệu lão gia sửng sốt, định nói tiếp những không còn cơ hội nữa. Bách quỷ tụ vận trận vừa vỡ, những oan hồn bị nhốt trong trận ào ào lao ra. Bọn họ vốn chết oan, lại bị nhốt quá lâu, sau khi được trả tự do, việc đầu tiên phải làm đương nhiên là báo thù.
Vì thế vô vàn khuôn mặt ác quỷ dữ tợn cùng nhào vào Thiệu lão gia.
"Đừng...... Đừng mà! A!!!" Thiệu lão gia la hét thảm thiết, nhưng không lâu sau, lão ta im bặt, thân thể bị bầy quỷ vùi lấp hoàn toàn.
"Cha......" Thiệu Hiến muốn tới gần nhưng không thể. Hắn bị bầy quỷ đánh bật ra, ngã lăn ra đất ngất xỉu. Phía Thiệu lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872708/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.