Nghe thấy vậy, Thiệu lão gia mừng rỡ, vội vàng tạ ơn. Hồ Phúc đắc ý quay sang quét mắt nhìn mọi người. Sau đó bước lên đầu tiên, quan sát kỹ Thiệu Hiến, thì thấy một đám khí đen bao quanh hắn ta, có lẽ đó chính là tà khí. Vì thế liền lấy ra một tấm bùa trừ tà, bắt đầu niệm chú. Ngay tức khắc, một luồng khí nóng tỏa ra khiến nhiệt độ trong phòng tăng vọt, nhưng chưa đầy ba giây sau, lại xuống thấp như cũ.
"Hả?!" Hồ Phúc sửng sốt, nhìn thấy Thiệu Hiến vẫn yếu ớt, sắc mặt còn tái nhợt, tà khí xung quanh cũng chưa giảm bớt, "Sao thế này?" Theo lý thuyết, bùa trừ tà phải xua hết tà khí, giúp đối phương khôi phục tinh lực rồi chứ. Nhưng tại sao trông hắn ta vẫn đau ốm quặt quẹo như thế?
"Ha ha ha, xem ra đạo hạnh của Hồ đạo hữu chưa đủ cao thâm nhỉ?" Vương đạo trưởng nhếch mép cười khẩy trên nỗi đau của người khác, hắn đã sớm khó chịu với cái tên Hồ Phúc thích tranh công này rồi. Thế là không chần chừ, bước lên gạt họ Hồ sang một bên, "Không bằng để bần đạo thử xem."
Hồ Phúc tức tối, nhưng đúng là hắn đã thất bại, đành phải nhường qua bên cạnh.
Bên kia, Vương đạo trưởng lấy ra một pháp khí trừ tà, niệm chú một hồi. Trong giây lát, pháp khí tỏa ra một luồng sáng nhạt, bao quanh Thiệu công tử, nhưng là đối phương vẫn không phản ứng chút nào.
"Sao có thể?" Vương đạo sĩ ngây người, vẻ mặt không dám tin. Đây chính là linh quang, đáng lẽ phải xua hết tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872704/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.