"Tẩy sạch hơi thở chết chóc?" Dạ Uyên quét mắt nhìn Bạch Duật trên dưới một lượt. Cả mặt đều viết, cái vấn đề cỏn con này mà gỗ mục nhà ngươi cũng phải tìm đến ta sao?
"Tổ sư gia..." Đáy lòng Bạch Duật chua xót không thôi, nhưng lão vẫn cắn răng giải thích, "Nữ quỷ tên Tố Nương kia vẫn còn giữ một ít thần trí, chỉ là bị thù hận khống chế, nên mới không tiến vào Minh phủ được." Nếu như khu trừ hết hơi thở chết chóc, nữ quỷ sẽ khôi phục thần trí hoàn toàn, những oán hận đối với lão và nha đầu cũng sẽ tiêu trừ. Như vậy nàng ta sẽ tự tìm xuống Hoàng Tuyền, không cần lại mở cổng Minh phủ nữa.
Bạch Duật dự tính rất tốt, nhưng đáng tiếc có người không muốn phối hợp.
"Không làm!" Dạ Uyên cự tuyệt rất kiên quyết.
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaasaaaa!
"Tại sao ạ?" Lần trước đưa bùa hào phóng lắm mà!
Dạ Uyên nhíu mày, tỏ vẻ khó chịu vì Bạch Duật vừa ngu vừa phiền, mới đáp lại một câu, "Đó là nữ quỷ."
Bạch Duật ngơ ngác, càng nghe càng không hiểu, "Cho nên..." Hơi thở chết chóc của nữ quỷ có gì đặc biệt sao?
Dạ Uyên càng cau mày chặt hơn, dường như nghĩ đến điều gì, tức giận trừng mắt nhìn lão, lạnh lùng nói, "Ngu không ai bằng! Đám đệ tử Thanh Dương thật sự là đời sau không bằng đời trước." Cả mặt đều viết, không thể hiểu nổi các ngươi tu đạo ở nơi nào. Không chỉ có Bạch Duật, hắn còn điểm danh rồi giáo huấn hết một lượt toàn bộ mấy trăm truyền nhân Thanh Dương phái.
"..." Bạch Duật càng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-ke-muon-day-hu-do-ton-cua-ta/872698/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.