Chương 34: Không xứng
Đứa trẻ nói lời nào liền khiến người ta sửng sốt lời ấy, âm thanh vừa dứt, hai người lớn liền ngẩn tò te, nhưng Kỳ Ngôn phản ứng rất nhanh, ý thức được biểu hiện quá khoa trương sẽ khiến người ta sinh nghi, liền thu bớt biểu cảm, giả vờ nhìn Lục Tri Kiều cười cười: "Như vậy không hay đúng không?"
"Nào có gì không hay ạ." Chiếc miệng nhỏ của Lục Uy chu lên, nhìn cô giáo, lại nhìn sang mẹ, quay lại ôm lấy cánh tay Lục Tri Kiều rồi lắc lư, "Mẹ, mẹ bảo cô Kỳ ở lại đây đi, ngủ ngoài bãi biển ngộ nhỡ bị sóng cuốn đi thì phải làm sao ạ?"
Những lời của cô gái nhỏ ngây thơ đáng yêu, vô tình hóa giải không khí cứng nhắc, vốn dĩ là một chuyện lúng túng, nhưng chỉ bằng đôi ba câu của Lục Uy, thần kinh căng chặt của Lục Tri Kiều liền thả lỏng, khóe miệng khẽ cong lên, cầm lòng chẳng đặng.
Cũng không phải không thể cho Kỳ Ngôn ở đây, ban đầu Lục Tri Kiều chỉ nghĩ có hai chiếc giường không đủ chia cho ba người, ban nãy con gái nói như thế, đột nhiên tỉnh ngộ, cô ấy có thể ngủ cùng giường với con gái, Kỳ Ngôn ngủ riêng một giường, như thế có thể giải quyết hoàn hảo vấn đề chia giường.
Còn về chuyện khác...
Không có gì không tiện.
Thế là Lục Tri Kiều dựa theo lời, ngẩng mắt dịu dàng cười: "Nữu Nữu nói đúng, hiện tại đang là mùa du lịch, lượng người tới lui đông, ngủ ngoài kia không an toàn, dù sao ra ngoài cũng trùng hợp gặp nhau, có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/777949/chuong-34.html