Chương 29: Mùi hương của chị
Kỳ Ngôn không biết Lục Uy ở ngoài ban công, nhưng cũng không dám đứng quá gần, cô tiến lên trước một bước, mái tóc đen láy mềm mại khẽ bay lên, đuôi tóc tạo thành một đường cong trong không khí, một hương thơm quen thuộc phả đên, mùi quýt mát lạnh, lại giống như mùi đàn hương nồng đượm, lạnh lành phảng phất.
Là mùi hương "nữ thần săn bắn".
Hôm nay Lục Tri Kiều không xịt nước hoa, ngửi thấy hương thơm vốn dĩ thuộc về bản thân, cũng ngây ra, cô ấy khẽ hít một cái, lặng lẽ nhìn Kỳ Ngôn, hương thơm lắng đọng thâm nhập vào phổi dọc theo xoang mũi, quấn lấy tầng tầng lớp lớp cơ thể Lục Tri Kiều.
Trước giờ không cảm nhận được, mùi hương này lại mê người tới thế.
"Ừm?" Kỳ Ngôn vô thức nghiêng người về phía trước, nhướng mày lên, sâu thẳm trong đôi mắt dạt dào cảm xúc.
Lục Tri Kiều đỏ mặt một cách kì quái, vội vàng di chuyển tầm mắt, cúi đầu nhìn quyển sách, đưa tay nhận lấy: "Cái này... có ý gì?"
Thấy Lục Tri Kiều như thế, Kỳ Ngôn biết chừng mực liền dừng lại, lùi sau nửa bước, thu lại sắc mặc trêu đùa, nói: "Nữu Nữu lớn rồi, có một số thứ tới lúc chị cần dạy nó."
Da mặt người này mỏng, không chắc có thể tiếp nhận cách nói thẳng thừng hay không, liền vòng vo một chút. Bản thân Kỳ Ngôn không vấn đề, trước giờ cô không cảm thấy kinh nguyệt là chuyện xấu hổ gì, càng không nghĩ rằng giáo dục giới tính là thiên tai đại nạn. Ba năm qua ở trường học, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/777944/chuong-29.html