Chương 10: Mẹ không ở nhà
Hôn tới lúc nồng nhiệt, Kỳ Ngôn kịp thời buông Lục Tri Kiều ra, nhìn dáng vẻ rõ ràng cảm xúc đang phập phồng nhưng vẫn ra sức đè nén của Lục Tri Kiều, trong lòng Kỳ Ngôn đột nhiên có một loại cảm giác không diễn tả thành lời.
Lục Tri Kiều nói nói cô là giáo viên của con gái cô ấy, có nghĩa là dưới góc nhìn của Lục Tri Kiều, hai người không nên vượt quá quan hệ ngoài phạm vi cho phép, buổi tối hôm đó chỉ là cuộc gặp gỡ bất ngờ, có thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu tiếp tục như thế thì không ổn.
Tại sao lại không ổn? Kỳ Ngôn không cách nào giải thích.
Năm Kỳ Ngôn vừa vào trường, người thầy của cô từng nói, có ba giới hạn không thể chạm vào, một là nhận quà cáp tiền bạc, hai là đánh mắng học sinh, ba là tình yêu thầy trò.
Những đứa trẻ mười mấy tuổi, hiểu biết sự đời còn ít ỏi, suy nghĩ tương đối đơn giản, vẫn còn mơ hồ với mọi thứ, trong hoàn cảnh tương đối khép kín như trường học, người tiếp xúc thường xuyên nhất chỉ có giáo viên và bạn học, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, giáo viên chính là "một khoảng trời" của chúng, vì vậy rất dễ sản sinh sự ngưỡng mộ dành cho giáo viên, sau đó coi sự ngưỡng mộ này thành tình yêu.
Tình cảm trong quan hệ không bình đẳng giống như hoa trong gương trăng trong nước, không thể đong đếm.
Nhưng cô và Lục Tri Kiều không có quan hệ thầy trò, đều độc thân, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-co-giao-vien-muon-moi-phu-huynh/252436/chuong-10.html