“Kết quả
này, có nhầm lẫn gì không vậy?”
“Tôi cũng
nghĩ hai người không phải anh em em thấy em người vẫn xung hô như bạn bè nên
nghĩ kết quản nhầm lẫn, đã thử đi thử lại 3-4 lần rồi. Nếu mọi người không tin
tôi thì cứ thử làm xét nghiệm lại xem.” Anh bác sỹ nhìn chúng tôi lúng túng giải
thích.
“Không cần
đâu.” Một người đàn ông đứng tuổi mặc vest đen mở cửa đi vào. Lúc đó chỉ có
Hùng Và Lâm Anh là biết đó là bố của Lâm Anh
“Lâm Anh
không phải là con gái ruột của tôi. Hôm đó cùng lúc có 3 bé gái ra đời, Lâm Anh
thực sự , Linh An và Linh Anh. Lâm Anh đã chết từ khi còn nằm trong bụng mẹ, sợ
vợ mình sẽ không chịu nổi cú shock quá lớn này ta đã cho người bế về một đứa bé
thay thế, Lâm Anh bây giờ đáng ra là Linh An, đáng ra con phải được sống cuộc sống
yên bình bên bố mẹ ruột. Bố xin lỗi con. Bác cũng xin lỗi cháu, Linh Anh. Chỉ
vì bác mà mọi sự mới đếm mứa này, nếu hôm nay Lâm Anh mà có chuyện gì chắc ta sẽ
phải ân hận cả đời...” tai tôi như ù đi, lại chuyện gì nữa thế? Bố mẹ không phải
bố mẹ ruột của tôi sao? Tôi không muốn như vậy đâu, tôi yêu bố mẹ mình nhiều lắm.
Như vậy chẳng phải tôi chỉ là con nuôi thôi sao?
Lúc này Lâm Anh mới bật khóc choàng tay ôm lấy Hùng. Những giọt nước mắt hạnh phúc. Chỉ có tôi là không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luon-ben-em-nguoi-con-gai-nam-giu-trai-tim-cua-nhung-con-quy/2306247/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.