Cơm nước xong Vương Thanh không mang Kiến Vũ và Hạ Bảo về thẳng nhà mà trực tiếp đưa tới Vương.co. Ý tứ muốn mang vợ và con tới tham quan nơi hắn làm việc.
Kiến Vũ ban đầu phản đối, hắn có cảm giác không được tự nhiên. Thế nhưng không lay chuyển được Vương Thanh, hơn nữa Hạ Bảo lại nằm trong lòng y, vậy nên cũng chỉ còn cách đi theo. Tất cả là tại thằng con nhận được ba ba rồi thì đem quẳng hắn sang một bên.
Không giống như lần trước Vương Hy Anh tới thì Thẩm Quân đem nàng đi giới thiệu, mà lần này Vương Thanh tự mình đem bọn họ đi thăm quan các phòng ban.
Rất nhiều nhân viên hiếu kỳ về thân phận của Kiến Vũ và Hạ Bảo, thế nhưng Vương Thanh nói bọn họ là vợ con mình, tất cả mọi người chỉ có thể sững sờ tại chỗ. Có người hiểu, có người không, hầu như chỉ coi là nói đùa.
Kiến Vũ không nghĩ Vương Thanh thẳng thắn như vậy, thực sự là thẳng thắn, thẳng thắn đến nỗi khiến hắn run bắn cả người.
Bất quá hắn cũng không có tận lực giải thích, chỉ là không có ý kiến.
Cuối cùng là tới phòng làm việc của Vương Thanh, Hạ Bảo cảm thấy thích thú.
Ba ba trên bàn có một loạt tiểu oa nhi, đủ mọi màu sắc rất khả ái. Ba ba trong phòng có thảm trải nền rất khả ái, so với thảm dưới sảnh còn đẹp hơn. Đương nhiên, biểu tình trên mặt hắn vẫn như mọi lần, Hạ Bảo chỉ là nghĩ thích, rất thích.
Kiến Vũ yêu cầu rời đi, nhưng người kia vẫn một mực muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh/1319900/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.