🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lần đầu tiên phát sinh quan hệ, mà lại là "thụ", Kiến Vũ nói hắn không phiền lụy chính là gạt người. Nhưng sau khi hắn trở về chính là ôm Hạ Bảo trở về nhà. Tiểu tử nằm trong lòng hắn ngủ, trên lông mi còn đọng lại giọt nước mắt. Tuấn Kiệt nói cho hắn, Hạ Bảo tìm kiếm "mama" mà không thấy.

Kiến Vũ lúc đấy cũng không để trong lòng, bởi vì thể xác và tinh thần mêt mỏi rã rời khiến hắn quên mất, Vì vậy bây giờ mới để ý có đôi mắt mở to nhìn hắn.

Mặt trời đã ló rạng nhưng Kiến Vũ vẫn chưa tỉnh, ngược lại Hạ Bảo đã tỉnh. Hắn bò đến bên người Kiến Vũ ngồi xuống, dùng bàn tay trắng trắng nộn nộn đập đập lên mặt Kiến Vũ, gọi hắn "Mama". Thanh âm non nớt mà gọn gàng, khoảng cách giữa hai chữ đều rất ngắn.

Kiến Vũ không biết nên khóc hay nên cười, hắn miễn cưỡng mở mắt xuống giường pha sữa cho hài tử. Hắn trở lại cầm bình sữa nhưng không đưa cho Hạ Bảo, lại uốn nắn hắn: "Phải gọi " ba ba ", không phải  " mama " biết không?"

Hạ Bảo dùng ánh mắt hồn nhiên nhìn hắn, cố ý gọi hắn "Mama ", hắn đối với từ "ba ba" này không có phản ứng.

"Hạ Bảo, ta là " ba ba ", không phải " mama "." Kiến Vũ ngồi ở bên giường cẩn thận tỉ mỉ dạy hắn.

Hạ Bảo ngây thơ nhìn Kiến Vũ, sau đó ôm ôm đầu, làm ra bộ dạng tự hỏi. Lông mi vừa dài vừa cong khẽ rung động.

Kiến Vũ chờ mong nhìn hắn, kết quả non nửa ngày sau,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh/1319894/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.