Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau
Vào thời đại yêu mà lộng hành, dùng ma thuật hãm hại thế giới loài người, bá tánh lầm than đau khổ. Triệu vương thấy vậy thương xót vô cùng, liền cầu trời khẩn phật rủ lòng thương xót cứu rồi dân lành. Nghe được lời cầu xin khẩn thiết từ Triệu vương, thánh mẫu liền ban cho họ một loại bí kíp giúp con người luyện ra được thuật Phục Ma, loại pháp thuật dùng chính ma thuật của yêu giới phản lại yêu giới. Nhưng người luyện thuật này phải dùng máu của chính mình để làm vật tế Thần Kiếm, nếu luyện không thành, không chỉ mất đi tính mạng mà cũng không thể siêu sinh. Triệu vương vì thương nhân dân bách tính nên đành liều tính mạng để luyện Ngũ Hành bí kíp, may thay ngài luyện thành, khống chế được yêu ma, giết chết nữ vương... Triệu vương cầm thanh Thần Kiếm chĩa thẳng về phía nữ ma vương, nói to: - Đây là cơ hội cuối cùng cho ngươi, nếu ngươi chịu quy hàng, ta sẽ mở lòng dung thứ, còn nếu ngươi vẫn cố chấp thì đừng trách ta vô tình. - Ngươi đừng hòng, ta không phục! Ta không phục! Nói rồi ma vương dùng hết sức đánh về phía Triệu vương, nhưng do Thần Kiếm là loại bảo vật kháng lại tà thuật và phản tác dụng lại người dùng nó. Ma vương bị trong thương nặng. Triệu vương từ từ bước lại gần, lắc đầu nói: - Đến cuối cùng ngươi vẫn không chịu cải tà quy chánh! - Ta không phục! Lần này ta thua là do ngươi nhận được trợ giúp từ thánh mẫu! Tại sao?! Hôm nay cho dù thất bại, ta thề rằng ngàn năm sau sẽ lại tái sinh, sẽ lại cùng nhân tộc các người quyết chiến! Áaaaa...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau