Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau
… 3 năm trước… *** Chương I: Tương Duyên Kỳ Ngộ. Hồ Ly Xuất Thế [Một hang động trong Hàn Sơn] Trong động lúc này, hai luồng chân khí từ đất trời hòa quyện cùng nhau, hấp thụ các tinh hoa của các sinh vật trong thạch động ngàn năm. Luồng chân khí này được linh lực của bạch hồ ly trong động vận khí mà thành, hôm nay nếu thành công hấp thụ được linh khí thiên địa trong thạch động, cô sẽ thực sự trở thành người. Tiếng chân khí bay xung quanh va vào các vách đá tạo ra âm thanh vi vu nghe như tiếng gió thổi êm dịu. "Da... cố lên... sắp được rồi..." - bạch hồ trong động này chính là Hồ Dung Ly, cô là tiểu hồ đã tu luyện hơn ngàn năm, tuy lúc trước đã thành được hình người, nhưng nếu lần này cô thành công, cô sẽ có thể điều khiển được khi nào biến thành người, khi nào hóa lại thành yêu, ngoài ra linh lực của cô sẽ tăng lên gấp bội. Bên ngoài động lúc này, Giao Linh đang đứng nép sau phiến đá, chờ cơ hội khi Dung Ly biến thành người, cũng là lúc linh lực của Ly Ly yếu nhất, liền đánh úp từ phía sau để lấy mạng cô ấy. Giao Linh là tỷ tỷ của Hồ Dung Ly, nhưng lại thù ghét Dung Ly từ lâu. Một phần cũng là vì Dung Ly luyện được hình người xinh đẹp hơn cô ta, còn một phần là do Ly Ly luôn nhận được sự quan tâm từ Tuyết Chinh - đại ca của bọn họ. .... Lúc này, Giao Linh nhớ lại chuyện 1 năm trước, khi Tuyết Chinh sư huynh rời khỏi Hàn Sơn: - Ly muội muội, hôm nay huynh phải rời đi rồi. Muội ở lại phải cố gắng tu luyện chăm chỉ nhé! Vẻ mặt Dung Ly khá buồn, cô ấy chợt òa khóc rồi nói: - Huhu, ca ca, huynh đã sống với bọn muội lâu như vậy rồi, nếu không có huynh còn ai chăm sóc, bảo vệ cho bọn muội nữa. Huynh đừng đi mà, được không? Muội cầu xin huynh đó!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112
Chương sau