Tư Mỹ Như còn chưa biết chuyện gì vẫn rất có tâm trạng thưởng thức trà ngắm hoa, cô ta vừa xoay người thì thấy Tư Điềm Hi đang dựa vào tường lạnh lẽo nhìn cô ta một cách điềm tĩnh đáng sợ.
"Giờ này mày không ở công ty mà chạy về đây chắc là bị ba đuổi rồi nhỉ" - Tư Mỹ Như cười hờ hững không hề suy nghĩ chuyện cô ta bỏ tiền ra thuê người hại Tư Điềm Hi đã bị phát hiện.
"Thời gian cô ở Tư Gia xem ra rất thảnh thơi và cả tiêu tiền cũng thật phí phạm" - Tư Điềm Hi bước đến khiến cô ta hơi giật mình không nhìn cô mà quay đi chỗ khác.
"Cũng không phải tiêu tiền của mày.." - Cô ta cho rằng Tư Điềm Hi hẳn là đã bị bọn lưu manh kia dở trò thật nên tâm trạng vẫn rất vui vẻ.
"Tôi đã bảo cô đừng chọc vào tôi mà sao cô lại chẳng nghe lời thế" - Lời nói đi kèm với hành động của Tư Điềm Hi, đầu tóc của Tư Mỹ Như bị cô túm lại bất chợt đập xuống bàn khiến cô ta đau điếng hét lên.
"Con nhỏ điên này mày làm gì vậy" - Sức lực của cô ta vốn không thể phản kháng lại nỗi Tư Điềm Hi nên mới bị cô dễ dàng kiềm tay lại đập đầu xuống bàn như vậy.
"Muốn biết tao điên cỡ nào không ?" - Tư Điềm Hi cười lạnh lùng siết mạnh tóc cô ả khiến thần kinh cô ta như bị rối lên đau đớn.
Tư Điềm Hi nhấn đầu cô ta vào một chậu nước lạnh gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-hoang-kim/2757045/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.