Bước ra cổng bệnh viện cô nhìn thấy Lôi Duật Thiên vẫn ở đó chờ cô, ánh mắt hắn nhìn thật sự có điều gì khác thường đó là ánh nhìn một người đàn ông với người phụ nữ mà hắn ta thật sự để tâm.
"Hôm nay cảm mơn anh" - Tư Điềm Hi bước đi bình tĩnh đến trước mặt hắn.
"Cảm mơn cũng nên chân thành chút nhỉ"- Đôi mày giãn ra khuôn mặt anh tuấn ngời ngời thật là chói chang làm cho mấy cô y tá gần đó cũng phải ngỡ ngàng say đắm.
"Thế anh muốn gì ?" - Tư Điềm Hi nhìn hắn.
"Ăn tối với tôi" - Lôi Duật Thiên nhúng vai cười cười phóng túng.
"Được rồi cứ ở nhà hàng Tây lần trước là được rồi đúng chứ" - Tư Điềm Hi cũng không từ chối mà đồng ý chỉ là cô vừa bước đi thì nghe lời nói tiếp theo của hắn làm khựng lại.
"Địa điểm là ở nhà tôi..vậy nhé" - Hắn nói vừa xong thì lái xe đi mất.
...
Doãn Thanh Nghi ngồi bên giường bệnh của Tư Kiến Trạch bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay của anh như một lời động viện gọi anh tỉnh lại.
"Chào cô Doãn" - Tư Điềm Hi thần sắc trầm ổn đi vào.
"Cô hẳn là em gái của anh ấy..chào cô Tư" - Cô ta khẽ chào, dung mạo thật sự xinh đẹp rất có khí chất thiên kim như mọi người thường nói.
"Nghe nói cô đi cùng anh trai tôi khi có tai nạn xảy ra..tôi có thể hỏi cô đã xảy ra chuyện gì hay không ?" -Tư Điềm Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-hoang-kim/2757033/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.