Ngoại Truyện 6- Nỗi lòng Phong Thanh Dương (3)_End 
Cuối cùng thì tôi đưa cô ấy rời đi, định đem cô ấy về nhà của cô ấy nhưng rồi tôi nhận ra bản thân chẳng nhớ địa chỉ, bằng một cách thần kỳ nào đó tôi lại lái xe về biệt thự riêng của mình. 
Có vẻ như cô ấy đã bị bỏ thuốc, thân thì nóng ran lên ngồi không yên phận mà mò mẫm cơ thể tôi. 
Tôi lại chẳng muốn bản thân trở thành kẻ xấu chút nào. 
Nam nữ thụ thụ bất tương thân, giữa ranh giới đó tôi rất hiểu rõ. 
Nhưng mà cuối cùng thì... 
Tôi chịu được nhưng mà thằng em tôi có vẻ chịu không nổi rồi.1 
Thân trai 27 năm trong trắng lần đầu đụng chạm như thế này khiến cả cơ thể tôi như rơi vào vùng trời điên đảo thích thú. 
Huống hồ người bên cạnh lại là cô gái mà tôi thích, một cô gái xinh như hoa như ngọc cũng muốn chiếm lấy tôi. 
Anh Thư đưa bàn tay non nớt chạm nhẹ lên yết hầu đang trượt lên xuống của tôi khiến tôi kích thích tột độ. 
Những hơi thở nóng ấm vương vấn men rượu phả vào mặt tôi, trong người trước đó đã uống vài cốc men say lại thêm kiểu này thì chỉ có thể làm ngay thôi. 
Hay là mình làm chỉ... 
Phong Thanh Dương mày phải tỉnh táo lại, không được làm càn. 
Nhưng mà thằng em đã khó chịu quá rồi. 
Mày phải chịu trách nhiệm với cô ấy. 
Làm đã, tính sau. 
Tôi nhanh chóng bế cô ấy đi vào bên trong căn biệt thự của mình, cơ thể nhỏ nhắn khá vừa tay, ôm được một lần cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-dai-boss-sieu-cuong-bao-nhe-chut-thoi/434960/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.