Có lẽ vì sau nhiều lần ân ái tiếp xúc thân mật lại cộng thêm cái tin đồn kia nên hai người cũng dần dần nảy sinh tình cảm, mỗi ngày tình cảm một lớn dần mà hai người cũng không hề nhận ra.
Cho tới khi xác định được thì hai bọn họ cũng đã tiến vào giai đoạn yêu nồng cháy không thể quay đầu, dù có đi đâu cũng không rời nhau nửa bước.
"Phong Thanh Dương, hôm nay em có thể đi gặp bạn của mình một chút được không? Chỉ một chút thôi..."
Người con gái nào đó cả gan gọi tên anh sau đó bày ra gương mặt đáng yêu như con thỏ nhỏ nói những lời nũng nịu để xin được đi chơi. Anh yêu chiều nhìn cô rồi mỉm cười.
"Được, để anh gọi vệ sĩ đi theo bảo vệ em"
Nghe được như vậy thì Trần Anh Thư vội đứng lên khỏi ghế trước mặt anh, liên tục khuơ tay tỏ vẻ từ chối đề nghị đó.
"Không cần phải như vậy đâu, em chỉ là đi gặp bạn một chút thôi mà. Không cần phải đưa vệ sĩ đi theo đâu"
Nghĩ đến viễn cảnh phô trương như vậy, lại công thêm cái ánh mắt tò mò của mọi người xem cô là một người sĩ diện chứ chẳng hay ho gì thì lắc đầu.
Phong Thanh Dương tiến tới thơm vào má nhỏ của cô rồi hít lấy mùi hương thơm từ tóc bạn gái, bây giờ anh thật sự yêu cô mất rồi, không muốn rời xa cô dù chỉ là một khoảnh khắc... Một phút giây cũng không nỡ, giọng nói anh khàn khàn vàng lên.
"Anh sợ lạc mất người yêu, anh không muốn em rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-dai-boss-sieu-cuong-bao-nhe-chut-thoi/434920/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.