"Chẳng phải hồi nãy tôi đã hôn anh rồi sao?" Cô cau mày không tình nguyện về chuyện phải hôn anh để chữa bệnh.
"Em hôn tôi hồi nào? Tôi còn không biết, lại đi"
Không biết là do cô hôn nhanh quá nên anh chưa cảm nhận được thật hay là do anh giả vờ để lợi dụng cô nữa.
Trần Anh Thư Thấy anh nói như vậy thì liền nắm chặt tay chỉ muốn đấm cho anh một cái để thỏa mãn cơn tức trong lòng. Anh nhìn cô rồi lấy tay chỉ vào môi mình.
"Hôn đi, em không muốn tôi khỏi bệnh sao?"
Trần Anh Thư tiến đến gần giường hai tay cô chống xuống đệm, gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn khẽ tiến sát đến gần mặt anh, chu môi nhỏ hôn lên bờ môi mỏng của con ác ma.
Cô vừa chạm đến môi anh thì đã thấy trong ánh mắt anh lóe lên một tia rảo hoạt, bờ môi kia vừa rồi như đang muốn cuốn lấy môi của cô thì cô liền đứng bật dậy lấy tay chùi đi dấu vết.
"Tôi xong rồi"
Như được voi đòi tiên anh lại xuýt xoa lấy tay xoa vết thương của mình.
"Ao, hình như em hôn nhanh quá nó lại nặng thêm rồi, phải lâu mới hết được"
"Anh có ý gì chứ, đừng giả vờ"
Cô nói sau thì lập tức bị anh kéo tay ngã nhào về phía cơ thể to lớn. Hai môi chạm nhau, anh như hài lòng rồi vật ngã ngửa cô xuống, nắm bắt được cơ hội anh cuốn lấy bờ môi ngọt ngào không ngừng thưởng thức.
Sau một hồi chiếm lấy chiếc môi nhỏ thì anh thả ra. Trần Anh Thư ngồi bật dậy đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-dai-boss-sieu-cuong-bao-nhe-chut-thoi/434905/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.