Bàn tay thon thả khẽ sờ lên di ảnh lạnh lẽo, không hiểu sao khi nhìn thấy hình ảnh đó Tư Hạ không kìm được lòng mình. Cô cố kìm nén những cảm xúc trong lòng mà thắp cho mẹ một nén nhang, bó cúc tươi được đặt ngay ngắn trên hàng mộ. Sở Tư Hạ cũng bày một số đĩa hoa quả để thắp hương. Ngôi mộ lạnh lẽo dần được sửa ấm bởi những người thăm viếng ở đây.
- Mẹ à, con đến thăm mẹ rồi đây.
Sở Bằng cùng Trần Du Nhã đứng đó, bà ta là đi cho phải lẽ chứ cũng không muốn đến thăm người mà không phải là thân thích họ hàng gì với mình. Còn ba cô, ông ấy theo hương khói mà dãi bày nỗi lòng của chính bản thân một cách thầm lặng khi đứng đối diện với người vợ đã khuất. Ông cảm thấy dằn vặt và không xứng với tình cảm chân thành của bà ấy khi còn sống, mang theo nhiều những nỗi dày vò muộn màng không cho con người có cơ hội sửa sai.
Được một lúc, cả hai ông bà ra xe đợi trước còn để Tư Hạ ở đây. Đoán là cô còn nhiều chuyện muốn nói với mẹ nên ông cũng muốn để cô một không gian riêng.
Một mình ở cạnh ngôi mộ của mẹ, nhờ thế nên cô nói rất nhiều điều. Sở Tư Hạ tin rằng ở một nơi nào đó mẹ mình cũng đang nghe những lời tâm sự của bản thân.
Quay trở về nhà, không khí trong xe xuất từ lúc đi về từ khu nghĩa trang bỗng chốc thật im lặng. Không ai nói với nhau dù chỉ nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-cua-ho-ly-chiem-huu/2849954/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.