Thân thể tê dại, cô có thể cảm nhận được có cái gì đó đang vùi sâu vào cơ thể. Những giọt mồ hôi lấm tấm hiện lên trên gương mặt người phụ nữ, vạch đỏ hồng hiện ra rõ ràng. Miệng nhỏ cắn chặn, nhẫn nhịn vì chịu đau. Bộ dáng này làm anh vừa thương vừa yêu đến nghiện.
Kìm lòng không được, Duật Hàn một lần nữa đáp xuống phủ lên môi hồng. Cả hai triền miên dây dưa khó dời. Phía dưới, các đầu ngón tay của Duật Hàn liên tục lộng hành.
Cảm giác mọi thứ đã xong, anh khẽ di chuyển rồi rút khỏi hang nhỏ. Mật ngọt nơi đó tiết ra mỗi lúc một nhiều, bữa ăn chính cũng đã đến. Anh lúc này mới buông tha cho cánh tay bị trói. Đáng lẽ, cô sẽ phảng kháng nhưng với tình hình bây giờ thì không thể, dường như thân thể mền nhũn, bây giờ cô không đủ sức phảng kháng. Mọi thứ chìm trong tê dại, Tư Hạ bị chìm vào cơn hoan ái lúc nào không hay.
Đồ vật ngổn ngang trên sàn, hai người không mảnh vải che thân. Người đàn ông khóa chặt cô gái nhỏ dưới thân mình, nhân lúc Tư Hạ còn mê man, quái vật to lớn bên dưới bỗng đâm thẳng, chỉ một cú nhấp đã chạm đến sự tận cùng sâu thẳm của hang nhỏ.
- Đau...đau quá...
Lần này, một cơn đau khó chịu mới thật sự truyền lại, nó đau rát, nhức nhối. Một dòng chất lỏng màu đỏ được tuôn ra, chứng tỏ cô hiện tại đã thuộc về anh. Đúng, cô chỉ là của anh, miệng Duật Hàn hiện lên ý cười. Kiếp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-cua-ho-ly-chiem-huu/2849920/chuong-29.html