Người con gái gần đó khi nghe những lời này trái tim bỗng nhói lên, Tư Hạ bỗng thấy tai mình ù đi không ít. Đôi mắt mở to, một tay khẽ đặt trước ngực theo dõi tình hình phía trước. Hình như mình không nghe lầm đó chứ, chuyện phi lý gì vậy. Ngôn Duật Hàn làm sao có thể là Cửu Vỹ Hồ. Quả thật, dù rằng không tin sự xuất hiện của hồ ly đi chăng nữa thì người đàn ông quái dị kia chả là một bằng chứng thuyết phục thục nào thể chối cãi, bắt buộc ta phải chấp nhận sự thật.
Nhưng mà Trình Khanh sao có thể khẳng định người đó chính là Ngôn Duật Hàn. Không, cô thật sự không tin. Chắc cậu ta chỉ đang nói xạo thôi.
" Không xong rồi, hồ ly kia hình như định giết chết cậu ấy. Mình phải làm thế nào đây, không lẽ cứ núp ở đây à? Nhưng mà mình sợ lắm!"
Loáng thoáng vài dòng suy nghĩ len lỏi, cô cũng muốn làm gì đó để giúp Trình Khanh nhưng lại sợ. Đã lỡ nhìn những thứ không nên biết, nếu như Tư Hạ xuất hiện ngăn cản bây giờ chỉ khiến cho mọi chuyện rắc rối, có khi còn bị mất luôn cả tính mạng.
Sở Tư Hạ suy cho cùng chỉ là một cô gái, có mạnh mẽ gan dạ tới đâu đi chăng nữa trông thấy cảnh tưởng này cũng phải trùng bước. Tay chân cô giờ đây hơi run, cái lạnh và nổi sợ cứ thể bủa vây.
Quay trở lại về phía Liễu Vô Tịnh, anh có thể nhìn ra sự thay đổi rõ rệt của Trình Khanh. Qua cách cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-cua-ho-ly-chiem-huu/2849901/chuong-43.html