Đến giây cuối cùng, thi thể Trình Khanh bắt đầu có sự khác lạ khiến cho Sở Tư Hạ đang khóc cũng phải ngưng lệ, hơi nhạc nhiên vì cô cảm nhận được bắt đầu có sự thay đổi nào đó toát ra từ người cậu ấy. Làn da Trình Khanh bắt đầu hơi run lên rồi sần sùi, cả người giờ đây như đang biến đổi hoàn toàn. 
Ngôn Duật Hàn chỉ đứng quan sát, anh không có bất cứ biểu hiện nào nhưng Tư Hạ thì ngược lại. Mặt cô càng lúc càng tái đi, vẫn không khỏi bàng hoàng để rồi vô thức khẽ lùi về sau. 
- Chuyện...chuyện gì thế này... 
Toàn bộ cơ thể giờ đây hoàn toàn biến dạng, từ một người bình thường biến thành hình dáng quái dị, người không ra người mà giống mấy con yêu tinh trong bộ phim giả tưởng vậy. Da thì xanh lá, bàn tay hơi to phình có mấy móng vuốt. 
Phút chốc, không để cho cô nhìn ngắm kĩ càng, Trình Khanh bắt đầu tan biến thành từng mảnh, trên thi thể bắt đầu có dấu hiệu vỡ vụn. Như những đốm nhỏ màu sáng tan biến theo gió, chúng cứ bay đi, bay đi mãi cho đến khi không còn thấy cậu ta đâu nữa. Chỉ chừa lại chỗ cho Tư Hạ và Ngôn Duật Hàn, còn có đồng nghiệp Du Ôn là còn ở đây. 
Lúc này, Sở Tư Hạ chỉ biết ngồi đứng một chỗ. Miệng nhỏ lắp ba lắp bắp không nói nên lời, biết làm gì trong tình cảnh này đây. Vô lý, tất cả đều là vô lý. Ngay cả Trình Khanh cũng ra đi theo một cách khác, cậu ấy tan biến một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-cua-ho-ly-chiem-huu/2849895/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.