Tưởng chừng, cảnh tượng yên bình này cứ như vậy kết thúc thì đột nhiên có vài tiếng xì xào quanh đây đã thu hút sự chú ý của hai người. Gốc cây đào lúc trước hiện đang có mấy người gồm cả nam lẫn nữ, dáng vẻ ai cũng hốt hoảng tụ tập vào với nhau. Bộ y phục cổ giống ngày xưa, Tư Hạ thầm nghĩ mình chỉ được trông thấy qua bộ phim, e dè lại có thể tận mắt chứng kiến thế này.
Không sai, đây chắc chắn lại là đám hồ ly khác. Ai cũng có đuôi và tai dài trên đầu, trước kia công nhận xuất nhiều hồ yêu nhưng giờ đây chỉ còn mỗi Duật Hàn hay sao. Chắc cũng phải còn ai khác chứ nhỉ tại vì tuổi thọ của chúng nhiều hơn so với con người, là một loài vật sống dai trừ khi bị sát hại.
- Em có đoán được mấy người họ là ai không? Chúng là đám hồ ly nhỏ mà trước kia anh từng dạy dỗ, lúc này ai lấy đều trưởng thành hết rồi. Ước gì, bọn chúng ai cũng ngây ngô như ngày xưa thì tốt biết mấy.
- Hả?
Hóa ra đây là đám nhóc con cô vừa nhìn thấy lúc anh chưa đến. Chắc có lẽ, giai đoạn tụi nhỏ từ từ lớn lên dưới sự dẫn dắt của anh bị lược bỏ. Công nhận một điều, bọn họ ai lấy đều rất đẹp.
Loáng thoáng, mấy người bọn họ bắt đầu thảo luận rất to làm cho Sở Tư Hạ để ý. Cô và anh cũng không ở xa là bao nên có thể nghe thấy được toàn bộ cuộc hội thoại.
- Ê này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-tinh-cua-ho-ly-chiem-huu/2849885/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.