Thờ phào nhẹ nhõm, Tô Thiên Thiên ngẩng đầu lên, đãthấy Ôn Nhược Hà nhìn mình chằm chằm, nhất thời căng thẳng, quả nhiên, biểuhiện của cô quá kỳ quái rồi. Cô vội vàng cầm lấy cốc nước uống một ngụm, “Cáikia… món ăn của nhà hàng này ngon thật!”
“Đúng vậy!” Ôn Nhược Hà tiếp chuyện, “Hơn nữa cáchcông ty cũng gần, ăn cơm cũng tiện.”
Đến đây quả thực rất tiện, Tô Thiên Thiên thích nhữngnơi đường xá tương đối gần như thế này, có thể đỡ phải mất công đi đường! Vừanãy cũng chỉ mất có hơn mười phút.
Hơn mười phút? Hơn mười phút!
Thế thì Ninh Xuyên chẳng mấy chốc sẽ tới rồi! Vậy tìnhhình… cô nhìn trời suy nghĩ một chút, nhất định là vừa máu chó lại vừa ngượngngập rồi, sau đó toàn bộ nhà ăn sẽ vây lại xem, bao gồm cả cô và tổng giảm Ôn,cuối cùng trong tình trạng tranh chấp hỗn loạn còn có thể lôi cả chút chuyệnxấu xa trước kia của cô với Ninh Xuyên ra nữa!
Tô Thiên Thiên nuốt nuốt nước miếng, cô thông báo choNinh Xuyên cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, không cần phải tiễn Phật tiễnđến Tây thiên chứ! Vẫn là mau chóng chuồn thôi, “Thế, chúng ta đi xem phimthôi?”
“Hả?’ Ôn Nhược Hà thất kinh, “Nhưng chúng ta còn chưaăn xong mà…”
“Em no rồi, anh còn chưa no sao?” Tô Thiên Thiên hỏingược lại.
“Anh…” Ôn Nhược Hà cảm thấy suy nghĩ của mình có chútkhông theo kịp Tô Thiên Thiên, theo tin tức từ Âu Dương cùng với mấy lần đichung lúc trước, cô ấy phải là người có tiết tấu chậm mới đúng chứ, sao hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luoi-phai-yeu-anh/2171983/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.